Thực chất của chính sách “Cái gậy lớn” và “Ngoại giao đồng đôla” là
A. Mĩ thiết lập lại quan hệ “lãng giềng thân thiện” với các nước Mĩ Latinh.
B. thúc đẩy sự hợp tác, giao lưu kinh tế - chính trị giữa Mĩ và các nước Mĩ Latinh.
C. dùng sức mạnh kinh tế, quân sự, ngoại giao ép các nước Mĩ Latinh phải phụ thuộc vào Mĩ
D. Mĩ không can thiệp vào các sự kiện quân sự xảy ra bên ngoài khu vực châu Mĩ.
Đáp án C
Từ đầu thế kỉ XX, Mĩ áp dụng chính sách “Cái gậy lớn” và “Ngoại giao đồng đôla” để chiếm Pa-na-ma (1903), Đô-mi-ni-ca-na, Ni-ca-ra-goa, kiểm soát Hôn-đu-rát (1911), chiếm Ha-i-ti (1914-1915) và đánh Mê-hi-cô (1914 và 1916). Thực chất Mĩ dùng sức mạnh kinh tế, chính trị, quân sự, ngoại giao ép các nước Mĩ Latinh phải phụ thuộc vào Mĩ.
Gói VIP thi online tại VietJack (chỉ 400k/1 năm học), luyện tập gần 1 triệu câu hỏi có đáp án chi tiết
Nguyên nhân chủ yếu dẫn đến sự thất bại của phong trào đấu tranh chống thực dân phương Tây của nhân dân châu Phi là
Cuộc khởi nghĩa của Ápđen Cađe ở Angiêri (1830 – 1847) nhằm chống lại kẻ thù nào?
Chính sách thống trị nổi bật của thực dân Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha ở Mĩ Latinh là
Nguyên nhân chủ yếu nào khiến các nước tư bản phương Tây đua nhau xâu xé Châu Phi?
Mục đích của Mĩ trong việc đề xướng học thuyết “Châu Mĩ của người châu Mĩ” ở thế kỉ XIX là
Tổ chức nào sau đây được thành lập vào năm 1889 dưới sự chỉ huy của chính quyền Oa-sinh-tơn?
Học thuyết mà Mĩ đưa ra đối với khu vực Mĩ Latinh năm 1823 có tên gọi là
Chính sách “Cái gậy lớn” và “Ngoại giao đồng đôla” được Mĩ đề xướng vào thời gian nào?
Sau khi giành được độc lập, vấn đề quan trọng nhất mà nhân dân Mĩ Latinh phải tiếp tục đối mặt là
Người lãnh đạo cuộc đấu tranh chống thực dân Anh của nhân dân Xuđăng năm 1882 là
1. Châu Phi
a. Quá trình xâm lược của chủ nghĩa thực dân tại châu Phi
- Cuối thế kỉ XIX, các nước phương Tây đua nhau xâu xé châu Phi.
- Đầu thế kỉ XX, việc phân chia thuộc địa giữa các nước phương Tây ở châu Phi cơ bản hoàn thành.
Lược đồ thuộc địa của các nước đế quốc ở châu Phi đầu thế kỉ XX
b. Phong trào đấu tranh chống chủ nghĩa thực dân
* Nguyên nhân: ách nô dịch tàn bạo của thực dân phương Tây => mâu thuẫn giữa nhân dân châu Phi và các nước thực dân xâm lược ngày càng sâu sắc.
* Các cuộc đấu tranh tiêu biểu:
- Khởi nghĩa của Áp-đen Ca-đe ở An-giê-ri (1830 - 1847).
- Khởi nghĩa của Mu-ha-mét Át-mét ở Xu Đăng (1882 – 1898).
* Kết quả: hầu hết thất bại (trừ E-ti-ô-pi-a và Li-bê-ri-a).
* Nguyên nhân thất bại: trình độ tổ chức thấp, trình độ chênh lệch.
2. Khu vực Mĩ Latinh
a. Phong trào đấu tranh chống chủ nghĩa thực dân
* Nguyên nhân:
- Từ thế kỉ XVI, XVII – đa số các nước Mĩ Latinh bị biến thành thuộc địa của Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha. Ách thống trị hà khắc, phản động và tàn bạo của chủ nghĩa thực dân đã khiến cho đời sống của nhân dân Mĩ latinh ngày càng cơ cực => nhiều phong trào đấu tranh đã diễn ra.
* Phong trào đấu tranh tiêu biểu:
+ Cuộc đấu tranh của nhân dân Haiti (1791 – 1804).
+ Những năm đầu của thế kỉ XIX, phong trào đấu tranh của nhân dân Mĩ Latinh phát triển mạnh, đưa tới sự ra đời của nhiều quốc gia độc lập: Áchentina (1816), Mêhicô (1821), Côlômbia (1830),...
→ Đầu thế kỉ XIX, hầu hết các quốc gia Mĩ Latinh thoát khỏi ách thống trị của chủ nghĩa thực dân.
Lược đồ khu vực Mĩ Latinh đầu thế kỉ XIX
b. Chính sách bành trướng của Mĩ ở Mĩ latinh
* Mục đích: Biến Mĩ Latinh trở thành “sân sau” của Mĩ.
* Thủ đoạn bành trướng:
- Sử dụng sức mạnh chính trị - ngoại giao để khống chế các nước Mĩ Latinh.
+ Đưa ra “Học thuyết Mơnrô” – “Châu Mĩ của người châu Mĩ” (1823).
+ Thành lập Tổ chức “Liên minh dân tộc các nước cộng hòa châu Mĩ”.
+ Thực hiện Chính sách “Cái gậy lớn” và “Ngoại giao đồng Đôla”.
- Sử dụng sức mạnh quân sự để xâm chiếm đất đai:
+ Năm 1898, gây chiến tranh để chiếm Cuba, Puéctô Ricô,...
+ Can thiệp vũ trang, xâm lược Đôminicana (1905), Mêhicô (1914 – 1916),...
⇒ Nhân dân Mĩ Latinh tiếp tục phái đấu tranh chống chính sách bành trướng của Mĩ.