Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:
Chị mua giùm thằng bé mấy tờ vé số. Sau một hồi chọn lựa, chị hỏi nó:
- Nếu cô trúng số con chịu cô mua cho con cái gì?
Nó nhìn chị, xoay qua xoay lại rồi nói:
- Cho con một chiếc xe đạp, có xe đi bán xong con chạy tới trường liền, không bị trễ học nữa.
Dí dí những ngón chân xuống đất, nó hạ giọng:
- Cho con thêm đôi dép nữa nghe cô, để con đi học.
Dĩ nhiên là chị không trúng số. Tôi lại thấy nó mỗi ngày đi qua nhà với chân trần, đầu không nón...
(Phương Anh – Những câu chuyện giáo dục sâu sắc từ Internet)
Xác định phong cách ngôn ngữ của văn bản trên?
A. Khoa học
B. Sinh hoạt
C. Báo chí
D. Hành chính – công vụ
Văn bản sử dụng phong cách ngôn ngữ sinh hoạt.
Đáp án cần chọn là: B
Gói VIP thi online tại VietJack (chỉ 400k/1 năm học), luyện tập gần 1 triệu câu hỏi có đáp án chi tiết
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi:
Chiều nay khu rừng ồn ào những tiếng người bỗng dưng vắng lặng. Chỉ còn lại tiếng gió gào rít trên ngọn cây, tiếng ve sầu kêu rền rĩ khắp khu rừng. Gió đã lạnh, ngọn gió của cơn bão hay ngọn gió lạnh của mùa thu đã về? Mình bỗng thấy lạnh, cái lạnh làm tê da thịt và tê tái cả lòng. Nỗi nhớ nhung tràn ngập cả tâm hồn. Đây phải chăng là buổi chiều mùa thu khi sương chiều giăng mờ trên những cánh đồng ngoại thành Hà Nội, một mình mình đạp xe từ ký túc xá về trên con đường vắng. Gió lạnh vi vút qua các ngọn cây ven đường, mình khẽ run khi qua một thân cây có hai nhánh.
Không, chiều nay gió lạnh nhưng lòng mình lạnh không phải vì thiếu một người thân yêu mà là thiếu nhiều người thân yêu. Những người đó là ai ư? Là ba má, là các em, các cậu ngoài Bắc, là những đứa em ở dưới đồng bằng đang ngày đêm lăn lộn trong cuộc chiến đấu sinh tử, là những người đồng chí thân yêu đã ngã xuống vì ngày mai thắng lợi. Và còn ai nữa ư? Phải chăng là những đứa em, những người đồng nghiệp trẻ mà bấy lâu nay vẫn quấn quít bên mình hăng say học tập. Tất cả mọi người đã tạo nên một tình thương vĩ đại đối với tôi… Xa mọi người sao thấy nhớ đến da diết vô vàn.
Trích Nhật ký Đặng Thùy Trâm
Xác định phong cách ngôn ngữ của văn bản trên?
Đọc bài thơ sau đây và trả lời câu hỏi:
XUÂN NGUYỆN
Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng
Nếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dương
Nếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm
Nếu là người, tôi sẽ chết cho quê hương
Là chim, tôi sẽ cất cao đôi cánh mềm
Từ Nam ra ngoài Bắc báo tin nối liền
Là hoa, tôi nở tình yêu ban sớm
Cùng muôn trái tim ngất ngây hoà bình
Là mây, theo làn gió tung bay khắp trời
Nghìn xưa oai hùng đó tôi xin tiếp lời
Là người, xin một lần khi nằm xuống
Nhìn anh em đứng lên phất cao ngọn cờ
Trương Quốc Khánh
Xác định phong cách ngôn ngữ của văn bản trên?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi:
... Bây giờ má tôi muốn gặp dì, nhưng lâu quá, chờ hoài không thấy dì ghé lại đậu ngoài bến như ngày xưa, đã mười mấy năm rồi, không biết có biến cố gì không. Chỉ tội má tôi tảo tần kiếm cho kỳ được. Tôi hỏi má tìm làm gì, má tôi nói để cho hai người gặp lại, coi thần trí ba mầy có đỡ hơn không. Rồi thì ba tôi cũng mỏi mòn nằm xuống trên mảnh vườn của nội tôi, bình yên. Má tôi vẫn không ngừng tìm kiếm dì, hỏi để làm gì, má tôi nói để cho dì hay và nói với dì, nếu sống mà không gần được chừng nào chết, mời dì lên nằm trên đất vườn tôi.
Ðó là nỗ lực cuối cùng má tôi làm để chấm dứt cái cảnh ba nằm bên má mà hồn vẫn hướng về những dòng sông miên man chảy.
Trích Dòng nhớ - Nguyễn Ngọc Tư
Xác định phong cách ngôn ngữ của đoạn trích?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi:
(1) Đúng như thế; cuộc sống rộng lượng đối với những ai đấy theo đuổi Huyền Thoại Cá Nhân của họ, cậu nghĩ thế. (2) Rồi thì cậu ta nghĩ rằng cậu phải đến Tarifa để cậu có thể cho một phần mười kho tàng cho bà lão Gypsy, như cậu đã hứa. Những người Gypsy ấy thật là thông minh. (3) Có thể bởi vì họ di chuyển nơi này, nơi kia quá nhiều. (4) Gió bắt đầu lại thổi lên. (5) Nó là ngọn gió đông của Địa Trung Hải, gió levanter, làn gió từ Phi Châu. (6) Nó không mang theo nó mùi vị của sa mạc, nó cũng không đe dọa bởi sự xâm lược của người Ma-rốc. (7) Thay vì thế, nó mang hương thơm mà cậu quá quen thuộc, một cái chạm của nụ hôn - một nụ hôn đến từ một nơi rất xa, một cách chậm rãi, một cách từ từ, cho đến khi nó nằm trọn trên môi cậu.
Trích Nhà giả kim - Paulo Coelho
Xác định phong cách ngôn ngữ của đoạn trích trên?
Đọc đoạn thơ sau đây và trả lời câu hỏi:
“Đọc thơ, có người như nhà thực vật
Đọc mùa quả, hoa chói mắt
Có người như nhà địa chất
Cái mạch ngầm văn bản phía sau văn.
Kẻ đọc dương, người lại nghe cái âm âm.
Cái nhạc trưởng chỉ huy trong tiềm thức”
(Chế Lan Viên, “Đọc thơ mạch ngầm văn bản”)
Xác định phong cách ngôn ngữ của văn bản trên?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:
ĐIỀU TÔI MUỐN BIẾT
Tôi không quan tâm bạn mưu sinh thế nào mà chỉ muốn biết bạn khao khát điều gì và có dám mơ ước đạt được điều mình đang khao khát không...Tôi không quan tâm bạn bao nhiêu tuổi mà chỉ muốn biết bạn có dám như một kẻ ngốc liều mình vì tình yêu, vì những ước mơ và vì một chuyến phiêu lưu để được tồn tại trong cuộc đời này không...Tôi không cần biết điều gì mới phù hợp với ước mơ của bạn mà chỉ muốn biết bạn đã dám đối mặt với nỗi đau bị cuộc đời dối trá hay lại khép chặt lòng mình vì e sợ lại một nỗi đau khác...Tôi muốn biết bạn có dám ngồi lại với nỗi đau của tôi hay của chính bạn; có dám khiêu vũ thật điên cuồng để sự say mê tràn ngập đến tận đầu ngón tay và ngón chân của mình mà không cần phải e dè giữ ý, phải thực tế hay phải luôn nhớ đến những giới hạn của con người...Tôi không quan tâm câu chuyện bạn kể có thật hay không mà chỉ muốn biết bạn có dám làm thất vọng người khác để thành thật với bản thân mình... Liệu bạn có thể chịu đựng bị kết tội phản bội mà vẫn không phản bội lại chính nhân cách của mình... Liệu bạn sẽ trung thực và vì thế sẽ đáng được tin cậy chứ...Tôi muốn biết liệu bạn có nhận ra vẻ đẹp dù cho hằng ngày nó chẳng hề xinh đẹp, và liệu bạn có thể quyết định cuộc đời mình mà không cần sự hiện diện của Chúa...Tôi muốn biết liệu bạn sẽ chịu đựng được thất bại của lẫn bạn và tôi, đứng bên bờ hồ mà hét vang đến tận trời cao là “có”...Tôi muốn biết liệu bạn có thể thức dậy dù sau đêm dài đau khổ, thất vọng, kiệt sức và rã rời mà làm những gì phải làm cho các con của bạn không...Tôi không quan tâm bạn là ai hay làm sao đến được đây. Tôi chỉ muốn biết liệu bạn có thể sát cánh cùng tôi trong lửa đỏ và sẽ không chùn bước thoái lui...Tôi không quan tâm bạn đã học ở đâu, những gì và của ai. Tôi chỉ muốn biết liệu bạn có thể một mình đối diện với bản thân chân thật như người bạn bạn có bên mình trong những giây phút đơn độc...
Trích http://songdep.xitrum.net/nghethuatsong/847.html
Xác định phong cách ngôn ngữ của văn bản trên?
Đọc đoạn thơ sau đây và trả lời câu hỏi:
MỪNG CON VÀO ĐẠI HỌC
Nhận tin vui con vào đại học
Ba thì cười mà má con thì khóc
Mười tám năm gieo trồng khó nhọc
Cây nhà mình cho quả bói đầu tiên
Nhà mình nghèo, con lặng lẽ lớn lên
Thương mẹ cha con chăm làm, chăm học
Là anh cả biết rằng con khó nhọc
Ba mẹ thương mà chẳng nói bằng lời
Nay con bước đi chập chững vào đời
Bao chông gai đón đợi con phía trước
Mong cho con đừng bao giờ lạc bước
Bước chân vào những ngõ cụt đường cong
Thế giới quanh con không chỉ màu hồng
Cạnh đỉnh hào quang là vực sâu tăm tối
Sự chân thành và những điều giả dối
Chẳng phải bao giờ cũng dễ nhận ra
Lần đầu tiên ra khỏi ao nhà
Gặp biển lớn, con vẫy vùng thỏa thích
Nhưng con ơi, hãy gắng bơi về đích
Chớ buông tay mà sóng cuốn xa bờ
Con hãy bay cao cho thỏa ước mơ
Đừng quẩn quanh, gà con chui cánh mẹ
Hãy thắp cho mình niềm tin tuổi trẻ
Chớ yếu hèn, nản chí, buông xuôi
Cô bác xa gần đến để chia vui
Ba cười mà trong lòng thổn thức
Ai cũng khen con chuyên cần, nỗ lực
Mẹ mừng mà nước mắt tuôn rơi
Quả nhà mình còn non lắm con ơi!
Gắng gìn giữ kẻo quả xanh rụng mất
Ba mẹ bây giờ chỉ ước mong lớn nhất
Được một ngày nếm quả ngọt con dâng.
Nguyễn Quang Hoàn
Xác định phong cách ngôn ngữ của văn bản trên?
Đọc ngữ liệu sau đây và trả lời câu hỏi:
Hãy yêu nhau đi
Hãy yêu nhau đi khi rừng thay lá
Hãy yêu nhau đi dòng nước đã trôi xa
Nước trôi qua tim đong đầy trí nhớ
Hãy yêu nhau đi quên ngày u tối
Dù vẫn biết mai đây xa lìa thế giới
Mặt đất đã cho ta những ngày vui tới
Hãy nhìn vào mặt người lần cuối trong đời.
Hãy yêu nhau đi bên đời nguy khốn
Hãy yêu nhau đi bù đắp cho trăm năm
Hãy yêu nhau đi quên ngày quên tháng
Dù đêm súng đạn dù sáng mưa bom.
Hãy trao cho nhau muôn ngày yêu dấu
Hãy trao cho nhau hạnh phúc lẫn thương đau
Trái tim cho ta nơi về nương náu
Được quên rất nhiều ngày tháng tiêu điều.
(Trịnh Công Sơn)
Văn bản trên được viết theo phong cách ngôn ngữ nào?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:
Chuyện kể rằng, cách đây không lâu có một người đàn ông đã phạt đứa con gái năm tuổi của ông vì phí phạm một cuộn giấy gói màu vàng đắt tiền. Điều kiện kinh tế của gia đình ông ta lúc ấy hơi khó khăn, và ông ta bực mình vì em bé đã dùng cuộn giấy vàng ấy để trang trí một cái hộp nhỏ rồi đặt nó dưới cây Giáng sinh.
Tuy nhiên, vào sáng hôm sau đứa con gái nhỏ đã mang hộp quà ấy đến tặng người cha và nói:
– Thưa cha, món quà này con dành cho cha.
Lúc ấy, người cha cảm thấy bối rối vì sự phản ứng mạnh mẽ thái quá của ông ta trước đó, nhưng rồi sự bực tức của ông lại bùng lên một lần nữa khi thấy cái hộp trống không. Ông ta mắng con bé với giọng gắt gỏng:
– Này con, khi con muốn tặng cho ai một món quà thì phải có cái gì đó ở bên trong gói quà chứ?
Đứa bé ngước mắt nhìn người cha và nói trong nước mắt:
– Ồ không, thưa cha, đây không phải cái hộp rỗng, vì con đã thổi những nụ hôn của con vào trong đó cho đến khi nó đầy mới thôi.
Người cha vô cùng xúc động khi nghe con gái nói vậy. Thế là ông ta quì gối xuống, ôm đứa con gái bé bỏng vào lòng và xin lỗi về sự bực tức không đáng có của mình.
Không lâu sau đó, một vụ tai nạn đã cướp đi mạng sống của em bé. Kể từ đó, người cha giữ cái hộp màu vàng ấy bên cạnh giường ngủ của mình cho đến suốt đời. Và mỗi khi thất vọng hay phải đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống, ông luôn mở cái hộp và lấy ra một nụ hôn trong tưởng tượng rồi nhớ lại tình thương yêu của đứa con gái bé bỏng đã đặt vào đó.
Nguồn: https://www.rongmotamhon.net/xem-sach_Mon-qua-cua-con-gai_cggqskdc_show.html
Xác định phong cách ngôn ngữ của văn bản trên?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi:
1. Chó đã không được chọn lựa làm thực phẩm, hiển nhiên có lý do của nó, không chỉ vì nó có khoái khẩu và bổ dưỡng hay không. Loài người thuần hoá ngựa để cưỡi, trâu để kéo cày, mèo để bắt chuột và chó để trông nhà, và quan trọng hơn để là bạn với con người, đặc biệt là làm bạn với trẻ con.
2. Tôi, thằng Hải cò và con Tí sún không thể nói với Hoàng tử bé "Thịt của bạn ngon lắm". Mọi đứa trẻ khác cũng không thể nói với mọi con chó khác những lời như thế. Ðơn giản, trẻ con không bao giờ nhìn chó như nhìn một món ăn, dù gươm kề cổ.
3. Còn tại sao chó trở thành bạn của con người thì có lẽ tôi không cần phải giải thích. Tôi tin bất cứ ai đọc cuốn sách này cũng từng có một con chó là bạn. Với một đứa trẻ, thèm ăn thịt một con chó cũng chẳng khác nào thèm ăn thịt một đứa bạn thân của mình. Ðiều đó đáng kinh sợ, vì đứa trẻ khi đó sẽ giống như những con yêu tinh ăn thịt người trong các câu chuyện cổ.
Trích Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ – Nguyễn Nhật Ánh
Xác định phong cách ngôn ngữ của văn bản trên?